Ghết-sê-ma-nê, tối ấy ai bi, ký ức tôi hằng nhớ ghi Mồ hôi pha huyết, chiến đấu cô đơn, Cứu Chúa quyết không nao sờn Ghết-sê-ma-nê! Ghết-sê-ma-nê! ký ức tôi hằng nhớ ghi Nhìn xem Chân Chúa giữa lúc đêm sâu cúi xuống thiết tha kêu cầu Giữa lúc thâm nghiêm, cảnh vắng đêm sâu, bỗng trí tôi nhìn những đâu Vì tội tôi khiến Cứu Chúa đê mê, gánh vác biết bao nặng nề Lúc ấy môn sanh chí ái lui ra, đến nỗi Cha Ngài cũng xa Thật tôi sao rõ những nỗi đau thương, Chúa gánh thế tôi đêm trường Nếu ái tâm tôi đối Chúa phôi pha, chẳng có đâm chồi nở hoa Thì xin cho thấy Ghết-sê-ma-nê, chỗ Chúa thế tôi nặng nề