Thoạt đến xưa lúc yên tịnh đêm nọ Rực rỡ thiên sứ giáng lâm Dạo khúc trầm bổng giai điệu ly kỳ Thần binh ca xướng hòa âm Khắp đất bình hòa, người người hạnh phước Bởi Vua thiên quốc nhân hòa Thật chốn trần bấy giờ tịnh dường nào Lặng nghe thiên sứ tụng ca Rợp đất thiên sứ bay lượn nhẹ nhàng Rực rỡ giương cánh thái an Nhạc thánh kìa tiếng còn dội vang rền Tận nơi nhân thế sầu than Ấy chốn hèn hạ tại miền nhân gian Sứ thánh cung kính bay là Tại chốn đầy tiếng Ba-bên, ồn ào Họ vui reo tiếng đồng ca Vậy ớ ai gánh ưu lự nặng nề Lại nỗi thân thế mỏng manh Lội suối, lần dốc, trèo đèo, băng ngàn Nhọc công khôn lướt dặm quanh Kíp kíp nhìn lại giờ vàng thoi đưa Đến ớ ai, hãy mau mà Bạn khá dừng bước khổ trình quay đầu Đặng nghe thiên sứ tụng ca Nghiệm đúng thi bá xưa dự ngôn rồi Thật cảnh kia hẳn đến mau Lẹ bấy ngày tháng vùn vụt qua kìa Độ xuân thiên có chậm đâu Lúc ấy thật thạnh thời hoàng kim thay Chói lói trên cả muôn loài Dậy đất cùng đáp hòa lại rập ràng Giọng ca thiên sứ hùng oai.